Loạng choạng bước chân thấp chân cao trở về, Thẩm Lan thất thần khép cửa lại, đứng ngây ra giữa sân nhỏ.
Nắng chiều đã ngả về tây, ánh sáng ấm vàng rót xuống sân, phản chiếu trên những phiến đá xanh bóng loáng, trông như từng vệt kim loại đang tan chảy. Giữa các khe nứt đá, vài cọng cỏ dại cứng cỏi chen lên, sắc xanh vẫn rực rỡ như chẳng biết mỏi.
Thẩm Lan đứng đó nhìn mãi, dõi theo từng ngọn cỏ nhỏ vươn lên từ lòng đất như muốn bám trụ với đời. Một lúc sau, tinh thần nàng mới dần ổn định lại.
Nếu đến cả chuyện kịch hát về Bùi Thận cũng đã lan truyền, ít nhất có thể chắc rằng hắn đã trở về kinh.
Vậy thì, rất có khả năng hắn đã rảnh tay để tìm nàng rồi.
Có nên rời khỏi Tô Châu?
Suy nghĩ ấy khiến Thẩm Lan càng thêm do dự. Biết đâu, vốn dĩ Bùi Thận chưa từng phát hiện ra nàng, nhưng chính những hành vi lộ liễu này lại khiến nàng tự rước lấy phiền phức.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play