Ngày mùng sáu tháng sáu, Tiết Giặt Phơi. Trời cao trong trẻo như nước giếng cổ, mây gom từng mảng trắng như gạo nếp, từng đám từng đám phơi lửng lơ trên không trung. Thẩm Lan dắt theo nha hoàn cùng vú già, tránh đường lớn vòng qua thư phòng Bùi Thận, men theo lối nhỏ phía đông, đi thêm mấy mươi bước, xuyên qua một cửa thuỳ hoa, rồi mới đến được Giáng Vân Lâu.
Giáng Vân Lâu gồm bảy gian phòng thông liền, xây thành hai tầng lầu, trúc xanh mướt lượn quanh tường, tường vi uốn lượn vắt qua lan can, dòng nước trong veo chảy xuyên qua sân, cuội sỏi chen chân bên bờ, cánh hoa đỏ như lửa nổi bật giữa sắc lá xanh rì. Đây vốn là nơi cất sách do chính tay Bùi Thận dựng nên, nối thông thư phòng, trong đó hơn vạn cuốn thư tịch, đa phần là sách quý, độc bản, ít thấy trên đời.
Tiết Giặt Phơi này, sách trong lầu đều phải mang ra phơi nắng.
Thẩm Lan đảo mắt một vòng, lập tức phân phó:
“Cẩn thận, đừng làm rối thứ tự. Tủ thứ hai, ba hàng trên cùng toàn thập tam kinh cùng chú giải, mang qua phía tây phơi nắng. Tủ sơn phía nam là sách sử, trên án gỗ nam phía đông có bản họa sử, để cạnh tập dư thanh trai thiếp, đừng lẫn lộn.”
Đang nói dở, Bảo Châu ôm một chồng hộp gỗ chạm hoa lại gần:
“Thấm Phương cô nương, mấy quyển sách tranh này có cần phơi luôn không?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT