Giờ Mẹo một khắc, nắng sớm lọt qua song, rọi lên rèm lụa, phản chiếu một tầng sáng mờ nhạt, tựa như sương mai đọng trên cánh trúc non.
Bùi Thận thong thả mở mắt, ánh nhìn đầu tiên rơi lên đỉnh màn treo bức thủy mặc núi non. Cảnh núi đá chập chùng, nét vẽ sắc lạnh như rìu bổ, cây tùng cây trúc chen chúc, hàm chứa khí cốt thanh cao. Bùi Thận lười biếng ngắm nghía, chậc lưỡi thầm bình phẩm công bút của họa sĩ: tay nghề này cũng đáng một phen khen ngợi.
Ánh mắt y chuyển dần sang bên cạnh, mái tóc đen óng của Thẩm Lan xõa dài, nhẹ buông xuống như thác chảy, má phấn trắng như tuyết thoáng nhuộm một tầng ửng hồng, cánh tay nõn nà đặt hờ trên gối, dáng vẻ kia, chẳng khác nào mỹ nhân nằm say ngủ trong vườn xuân, tựa hoa hải đường lặng lẽ khép cánh.
Tim y nhói khẽ, cổ họng khô khốc, định vươn tay vuốt ve bàn tay mảnh mai của nàng thì đúng lúc ấy, Thẩm Lan mở mắt, đôi con ngươi đen nhánh quét tới, lạnh lùng hỏi:
— Làm gì vậy?
Bùi Thận cười trừ, cố che giấu sự xấu hổ, hắng giọng:
— Đến giờ dậy rồi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT