Phố Đông cách Phủ Quốc Công không đến một canh giờ đường, nếu cưỡi ngựa tốt mà phi hết tốc lực, mười lăm phút đã có thể đến nơi.
Đêm nay đã sang canh hai, kinh thành chìm trong im lặng giới nghiêm. Con đường đá xanh vắng lặng không một bóng người, chỉ có ánh trăng mỏng manh vắt ngang trời, vài ngôi sao rải rác lặng lẽ treo giữa tầng không, ánh đèn từ những căn nhà xa xa lấp lánh như mắt mèo trong đêm tối.
Bùi Thận giục ngựa băng qua phố, vó ngựa đạp lên mặt đường vang vọng trong đêm. Đột nhiên một trận mưa bụi lất phất rơi xuống, lạnh lẽo thấm vào ống tay áo.
Y luôn phiền chán kiểu mưa xuân rả rích này, trời đất như bị nhuộm một tầng u ám. Đang muốn thúc ngựa vượt nhanh, thì phía trước bất ngờ hiện lên một đội Cẩm Y Vệ tuần đêm.
“Đứng lại! Kinh thành đã giới nghiêm, người phương nào dám tự ý ra đường?”
Giọng quát lạnh lùng vang vọng. Lâm Bỉnh Trung đang định rút lệnh bài, chợt nghe người dẫn đầu quát cấp dưới một câu, rồi bước tới ôm quyền: “Chẳng hay vị này có phải là Bùi đại nhân?”
Bùi Thận kéo cương ngựa, nhướng mày cười: “Ngươi nhận ra ta?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT