Sau khi dỗ dành xong Niệm Xuân, Thẩm Lan dẫn theo Lan Hương rảo bước về phía viện của Đại thái thái.
Phía đông Tồn Hậu Đường, một hành lang dài uốn lượn như dải lụa. Tường hồng nhạt mờ sương, măng non mới nhú bên bậc thềm, màn trúc lay động trong gió nhẹ, ánh nắng lấp lánh xuyên qua từng kẽ, cảnh vật mông lung như cõi tiên.
Cuối hành lang là cửa tròn, Thẩm Lan bước tới, ánh nắng sau cánh cửa đổ ào xuống, rực rỡ bừng sáng như dát vàng lên nền gạch.
Nàng lòng nặng trĩu, chẳng còn tâm trạng ngắm cảnh, nhưng cảnh xuân hữu tình, liễu rủ hoa chen, khiến cũng phải lặng thầm cảm thán phủ đệ Ngụy Quốc công quả thật kỳ công tỉ mỉ, đâu đâu cũng là mỹ cảnh.
Qua cửa tròn, lại vòng qua một cửa thuỳ hoa, chính là Lan Tuyết Đường.
Đại thái thái tuổi ngoài bốn mươi, da trắng mịn mà có vài nếp nhăn lờ mờ bên khoé mắt. Tóc vấn kiểu nga đảm, cắm trâm vàng nạm ngọc. Bà nằm nghiêng trên gối lụa hồng phù dung của Hàng Châu, tay cầm chén trà Long Đoàn Thắng Tuyết, dáng vẻ nhàn nhã mà uy nghi.
Thẩm Lan chờ được truyền vào, cúi đầu bẩm báo: “Gia sai ta ra ngoài chọn mua vài đóa hoa nhung.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT