Lối vào một con hẻm vào ban đêm, tấm biển hiệu với ánh đèn lờ mờ treo hờ hững trên tường. Cạnh cửa đặt mấy chiếc ghế dựa giả tre màu đen, thỉnh thoảng có những người trẻ tuổi qua lại đi vào cánh cửa đó.
Mơ hồ có thể nghe thấy chút ít âm thanh của âm nhạc từ bên trong.
Trên tấm biển tuyển dụng màu đỏ sậm chỉ có hai chữ: Lô-cốt.
Quý Dư có chút mông lung, đây là một địa điểm chơi trò thoát khỏi mật thất sao? Mười một giờ đêm mà nhiều người đến đây chơi thoát khỏi mật thất đến vậy ư?
Mãi cho đến khi đi vào bên trong, dưới ánh đèn tù mù, cậu nhìn thấy những chiếc bàn lớn nhỏ, những chiếc ghế dài hai bên và sân khấu ở giữa, cậu mới nhận ra đây là nơi nào.
Quý Dư tuy từng đến quán bar, nhưng cũng chỉ một lần, nên vẫn chưa rõ lắm về tên gọi và cách trang trí bên ngoài của đa số các quán bar.
Vừa bước vào, âm thanh của âm nhạc lớn đến mức có thể làm thủng màng nhĩ. Ánh đèn tù mù đến không nhìn rõ ai là ai, cùng với tiếng nhạc, đã điều chỉnh không khí nơi đây trở nên phóng túng nhất, xao động nhất, dễ dàng tạo nên bầu không khí ái muội nhất.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT