Trong căn phòng đặt đủ loại thiết bị, Thương Viễn Chu ngồi sau bàn làm việc mở cuộc họp trực tuyến. Còn Quý Dư thì ngồi xếp bằng trên sofa, ôm máy tính bảng lướt từng trang một, xem tin tức.
Ánh nắng vàng tựa vụn vàng xuyên qua cửa sổ rọi vào. Những sợi tóc của người ngồi trên sofa bên cửa sổ như được dát một lớp ánh sáng dịu dàng.
Thương Viễn Chu có chút quyến luyến cảm giác hiện tại. Sau khi kết thúc cuộc họp trực tuyến, anh tạm thời gác lại công việc trong tay rồi đi qua.
Quý Dư cảnh giác ngẩng đầu nhìn anh, cũng không nhìn máy tính bảng nữa, ôm đầu gối rụt người vào sofa, giống như một chú cá nhỏ đang căng thẳng cắn đuôi cuộn tròn lại.
Không đợi Thương Viễn Chu mở lời, Quý Dư đã nói trước: “Không được ôm, không được hôn, chạm một chút cũng không được.”
“Ngoài chuyện này ra, còn có chuyện gì muốn nói thì có thể nói.”
Thương Viễn Chu “chậc” một tiếng, đầy tiếc nuối ngồi xuống chiếc sofa đơn bên cạnh: “Đang xem gì mà nghiêm túc vậy?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT