“Anh nghĩ em sẽ thích.”
Qua chiếc tai nghe chống ồn, giọng Thương Viễn Chu nghe có chút biến đổi. Ở độ cao vạn mét, một trái tim khác cũng vì căng thẳng mà đập loạn nhịp.
Quý Dư cố nén ý muốn đưa tay lên ngực, khẽ rút bàn tay đang nắm tay Thương Viễn Chu về, mỉm cười nhẹ nhàng: “Cảm ơn anh, em rất thích.”
Ánh mắt Thương Viễn Chu lướt qua bàn tay cậu đang căng thẳng thu về, nắm chặt thành quyền đặt trên đầu gối, có một thoáng thất thần.
Sao vợ yêu có thể trắng đến thế.
Mọi nơi trên người em ấy đều trắng như tuyết. Khớp xương vì dùng lực mà hơi nhô ra, vì trắng nên đốt ngón tay cũng ửng hồng, đẹp đến nao lòng.
Nếu vợ yêu có thể dùng tay cho anh…
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT