Alpha trong kỳ mẫn cảm trông như thế nào, Quý Dư gần như chưa từng thấy qua. Ấn tượng duy nhất, dù rất mơ hồ, là từ hồi còn nhỏ, một ký ức xám xịt, chẳng phải là hồi ức tốt đẹp gì.
Tuy bác sĩ nói cần người nhà ở bên cạnh nhiều hơn, nhưng Quý Dư lại không phải người nhà thực sự.
Huống hồ hai người họ, một người bó bột, một người đang trong kỳ mẫn cảm, ai chăm sóc ai còn chưa biết chừng.
Nhưng bác sĩ cũng đã thấy tình hình của cậu, có lẽ kiểu “ở bên cạnh” này cũng chỉ là quan tâm về mặt cảm xúc nhiều hơn?
Nghĩ lại thì, lúc ăn tối, Thương Viễn Chu không ăn mà đi thẳng vào phòng làm việc, hẳn là lúc đó anh đã bắt đầu vào kỳ mẫn cảm mà bản thân lại không biết, nhưng đã bắt đầu cảm thấy bồn chồn theo bản năng.
Quý Dư chưa từng chăm sóc một Alpha đang trong kỳ mẫn cảm, huống chi đây còn là kỳ mẫn cảm đầu tiên của một Alpha đến muộn, lại còn mãnh liệt như vậy.
Nhưng cậu bị ngã ngựa, Thương Viễn Chu lại là người xông lên cứu cậu, rồi giúp cậu lau người, lại còn chu đáo đặt cho cậu suất ăn xa xỉ cả tháng trời.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT