“Vậy… người đi cùng đến bệnh viện lúc nãy đâu rồi?”
Quý Dư nhìn quanh, rồi hỏi Thương Viễn Chu.
Thương Viễn Chu: “Đi trước rồi.”
Quý Dư cũng không mấy để tâm. Cậu không thích ánh mắt của người kia, “ừm” một tiếng rồi không hỏi thêm nữa, thậm chí không hỏi đối phương là ai.
Hai người từ bệnh viện ra về, trên tay Quý Dư có thêm một khối bột bó, dây thừng cột vào bột bó rồi quấn lên cổ cậu, để tay phải có thể treo trước ngực.
Quý Dư có chút bất đắc dĩ, vẻ mặt ngần ngại nói: “Em thấy chắc không cần treo đâu, bác sĩ cũng nói chỉ là rạn xương rất nhẹ, dùng bột cố định xung quanh là được rồi.”
Thương Viễn Chu: “Bác sĩ cũng nói, treo lên có thể tránh va chạm và sưng to.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT