Con đường trước cửa cô nhi viện có chút chật hẹp, cảnh vật xung quanh bừa bộn, tiêu điều. Một già một trẻ sóng bước đi trên con đường lầy lội do nước mưa cọ rửa qua, thoạt nhìn chẳng khác gì những kẻ yếu ớt vô hại.
Nhưng chỉ đi được một đoạn, thân thể Tần Phong đã căng thẳng lên. Hắn cảm thụ được một loại nhân tố bất an đang lặng lẽ khuếch tán trong không khí, vừa lúc đó, một cổ ác ý bao phủ lại đây.
Phía trước đi tới 3 người thanh niên cường tráng, đều là hai mươi bốn hai mươi lăm tuổi, thân hình cao lớn, trái lắc phải nghiêng, trên người còn có một chút hình xăm, nhìn qua mười phần dữ tợn.
Không chỉ như thế, phía sau cũng truyền đến tiếng bước chân, đằng sau cũng có người.
Lâm Đức Vinh lập tức dừng lại. Gương mặt già nua hiền hậu của ông lúc này bỗng chốc trở nên nghiêm nghị, toát ra một khí chất trầm ổn khó lường, không giận mà uy.
Một tên thanh niên dẫn đầu tiến lên, cười hề hề, nhe ra nửa hàm răng vàng chóe. Trong tay hắn cầm một con dao gập, vung vẩy như đang biểu diễn làm người hoa cả mắt.
“Ha ha, lão già, gần đây tiểu gia ta túng thiếu, cầm ít tiền ra đây cho ta tiêu chút đi!”.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT