Hạ Thanh Minh ngủ rất nông, xe ngựa vừa động liền mở mắt, thấy bên cạnh không có La Tiểu Hàn, vội vàng ngồi dậy chui ra ngoài, đúng lúc thấy La Tiểu Hàn đang ôm roi, nheo mắt nhìn đường.
"Vào trong đi." Hạ Thanh Minh lấy lại roi rồi đẩy đẩy cậu.
"Cứ ở trong đó mãi ngột ngạt khó chịu lắm, huynh cứ để ta lái một lát đi, Truy Điện ngoan lắm, không tốn sức đâu."
"Tay đệ bị cước vẫn chưa khỏi, mau vào trong đi." Hạ Thanh Minh kiên quyết nói.
La Tiểu Hàn đành phải chậm rãi đi vào. Bên trong đã được Hạ Thanh Minh ủ cho ấm áp, La Tiểu Hàn ôm lò sưởi tay, đắp chăn, cầm sách, chép chép miệng, luôn muốn tìm người nói chuyện, một mình buồn bực trong xe lòng rất bứt rứt.
Kiếp trước cậu vốn không phải là một đứa trẻ hướng nội, vì mẹ cậu không có thời gian quản cậu, rất nhiều chuyện đều phải tự mình làm, nên lá gan cũng được rèn luyện cho lớn, cũng thích giao tiếp nói chuyện với người khác.
Sau khi xuyên qua, lúc ở nhà vì sợ nhà của nguyên chủ nghi ngờ nên cậu im lặng không nói. Lúc này ra ngoài rồi, suốt quãng đường này đã thấy nhiều, nghe nhiều, luôn bất giác muốn tìm người nói chuyện, nhưng tính tình Hạ Thanh Minh lại trầm lặng, cả ngày ở bên ngoài đánh xe, tối vào trong đã mệt lả rồi ngủ, không có thời gian nói chuyện với cậu.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play