Hắn biết tướng quân nhiều năm chinh chiến ở biên quan, ngoài những lần được Hoàng thượng ban thưởng bất thường ra thì cũng không có nhiều tiền của, năm trăm lạng này đối với tướng quân cũng không phải là một con số nhỏ. Hắn không cách nào trả lại số tiền này, chỉ nghĩ sau này nếu gặp lại, Vệ tướng quân có cần giúp đỡ việc gì thì nhất định sẽ cố gắng hết sức báo đáp, tóm lại là hiện giờ hắn không cần phải lo lắng về vấn đề tiền bạc nữa.
"Đệ không sợ mặt của ta sao?" Hạ Thanh Minh thấy La Tiểu Hàn mấy lần nói chuyện đều nhìn thẳng vào mắt hắn một cách nghiêm túc, một chút cũng không để ý đến vết sẹo trên mặt mình, không khỏi hỏi.
"Mặt? Huynh nói vết sẹo này à?" La Tiểu Hàn bất giác đưa tay nhẹ nhàng chạm vào vết sẹo đó, như sợ hắn đau, khẽ hỏi: "Lúc đó chắc chắn bị thương rất nặng phải không, mắt không sao đúng là tốt quá rồi."
"Nhưng mà đàn ông có sẹo mới trông đặc biệt ngầu chứ." La Tiểu Hàn bỏ tay xuống, đột nhiên cười nói.
"Ngầu?"
"Chính là rất đẹp trai, rất nam tính, cảm thấy đáng tin cậy đó." La Tiểu Hàn sợ mình lại buột miệng nói ra lời gì kinh người, vội vàng kéo chăn lên đắp kín, giả vờ như sắp ngủ.
Hạ Thanh Minh cười cười, đắp chăn lại cho cậu, thổi tắt đèn, trong phòng chìm vào bóng tối. La Tiểu Hàn ngáp một cái, nghe tiếng hít thở đều đặn bên cạnh, yên tâm nhắm mắt ngủ thiếp đi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play