Phù tu giỏi nhất là đánh lén ném phù. Huyền Tứ ra tay và thu thế chỉ là chuyện trong nháy mắt. Nhìn dáng vẻ chật vật của Trình Cẩm Thư, hắn tiếp tục thong thả phe phẩy quạt, giọng điệu thảnh thơi.
"Trình huynh à, ngươi ra cửa có phải quên mang não không? Sao cứ như nghe không hiểu tiếng người vậy? Sao, các ngươi cho rằng ai cũng xứng đáng để chúng ta gọi một tiếng 'tiểu sư muội' sao?"
"Lăng Miểu là thân truyền đệ tử thứ năm của Nguyệt Hoa Tông ta, thiên chân vạn xác. Sư tôn hôm qua nhận nàng đã khắc ấn ký cho nàng rồi, đợi hai ngày nữa sư huynh sư muội ta xuất quan, sư tôn sẽ tổ chức lễ thu đồ đệ cho Lăng Miểu, hoan nghênh các vị đến xem lễ." Hắn liếc nhìn Lăng Vũ đang trợn mắt há hốc, "Ngươi muốn đến cửa cảm ơn thì ngày đó tới là được, nhớ mang theo lễ vật."
Lăng Miểu nghe vậy kinh hãi: Cái gì! Đã khắc ấn!? Khi nào? Sao không ai nói cho nàng! Sao không ai hỏi ý kiến nàng!? Làm vậy có lịch sự không??? Huyền Tứ nhàn nhạt liếc nàng một cái: Lúc ngươi chảy nước miếng đếm tiền đó.
Lăng Miểu: ... Khắc ấn rồi thì chạy không thoát, người ta có thể theo ấn ký tìm nàng. Đáng tiếc, nàng vốn dĩ có kế hoạch cầm tiền xong, thấy tình hình không ổn quyết đoán bỏ trốn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT