Là một người sáng lập website tiểu thuyết online kiêm tổng biên tập chuyên về truyện niên đại, mỗi ngày Kiều Diệp đều phải phúc thẩm hàng loạt bản thảo mới, từ những câu chuyện ngập tràn năng lượng tích cực đến các tác phẩm hot theo dòng lưu lượng. Một trong số đó chính là cuốn tiểu thuyết mà cô đang thức trắng đêm để duyệt lại.

Nội dung kể về nam chính Dương Viễn Phong, một quân nhân đặc chủng sắp giải ngũ.

Sáu năm trước, trong một lần nghỉ phép về quê, vì nhu cầu lương thực, mẹ anh ta đã ép anh “kết hôn” với con gái mập của trưởng trạm lương thực, thậm chí còn sắp xếp hai người vào cùng một giường. Sau đó, người phụ nữ kia sinh đôi rồi qua đời do băng huyết.

Sáu năm sau, Dương Viễn Phong cuối cùng cũng thoát khỏi bóng ma quá khứ, chuẩn bị tái hôn. Nhưng đúng lúc đó, mẹ anh ta vì sợ con dâu mới không gửi tiền về quê nên lại giở chiêu cũ, lần này là với nữ chính.

Và thế là, anh lại bị ép cưới thêm lần nữa. Nhưng có một điều anh không biết: cả hai lần “kết hôn” ấy, anh đều chưa từng thật sự làm gì cả.

Cho đến khi một trong hai đứa trẻ sinh đôi cần truyền máu, mới phát hiện bọn trẻ chẳng có quan hệ máu mủ gì với anh.

Thế nhưng, Dương Viễn Phong vẫn quyết định có trách nhiệm nuôi dưỡng chúng như con ruột.

Anh luôn là người lính xuất sắc trong công việc, nhưng trong một lần chiến đấu với bọn buôn ma túy, anh mất cả hai chân, trở thành người tàn tật.
Kiều Diệp vẫn nhớ lúc ấy, cô đang nghiêm túc duyệt bản thảo thì nhận được điện thoại từ bạn. Người kia nói thấy bạn trai cô dắt một cô gái vào khách sạn. Cô tức tốc đến tận nơi, bắt tại trận nhưng thật sự chẳng làm gì cả, không đánh, không mắng, chỉ mua một chai rượu vang đỏ để "ăn mừng" việc nhận ra bản chất thật của tên tra nam kia.

Và rồi... không hiểu vì sao, cô lại xuyên vào chính tiểu thuyết mình đang duyệt?

Chẳng lẽ chỉ vì cô không đánh đôi cẩu nam nữ đó?

“Nói chuyện!”

Khi Kiều Diệp còn đang ngẩn người thì giọng nói lạnh lùng của Dương Viễn Phong vang lên.
Là người sáng lập một website tiểu thuyết online kiêm tổng biên tập chuyên về truyện niên đại, mỗi ngày Kiều Diệp đều phải thẩm định hàng loạt bản thảo mới — từ những câu chuyện tràn đầy năng lượng tích cực đến các tác phẩm ăn theo trào lưu. Một trong số đó chính là cuốn tiểu thuyết mà cô vừa thức trắng đêm để duyệt lại.

Nội dung kể về nam chính Dương Viễn Phong, một quân nhân đặc chủng sắp giải ngũ.

Sáu năm trước, trong một lần nghỉ phép về quê, vì nhu cầu lương thực, mẹ anh đã ép anh "kết hôn" với con gái mập của trưởng trạm lương thực, thậm chí còn sắp xếp cho hai người ngủ chung giường. Sau đó, người phụ nữ kia sinh đôi rồi qua đời do băng huyết.

Sáu năm sau, Dương Viễn Phong cuối cùng cũng thoát khỏi bóng ma quá khứ, chuẩn bị tái hôn. Nhưng đúng lúc đó, mẹ anh lại giở chiêu cũ — lần này là với nữ chính — vì lo sợ con dâu mới sẽ không gửi tiền về quê.

Và thế là, anh lại bị ép cưới thêm một lần nữa. Nhưng có một điều anh không biết: cả hai cuộc "kết hôn" ấy, anh đều chưa từng thật sự động chạm gì cả.

Cho đến khi một trong hai đứa trẻ sinh đôi cần truyền máu, sự thật mới được phơi bày: bọn trẻ hoàn toàn không có quan hệ huyết thống với anh.

Thế nhưng, Dương Viễn Phong vẫn lựa chọn có trách nhiệm, nuôi dưỡng hai đứa trẻ như con ruột.

Anh từng là một người lính xuất sắc. Thế nhưng trong một trận chiến với bọn buôn ma túy, anh mất cả hai chân, trở thành người tàn tật.

Kiều Diệp vẫn còn nhớ rõ, lúc đó cô đang nghiêm túc duyệt bản thảo thì nhận được cuộc gọi từ bạn thân. Người kia nói rằng thấy bạn trai cô dẫn một cô gái lạ vào khách sạn. Cô tức tốc chạy đến, bắt gian tại trận, nhưng không đánh, không mắng, chỉ lạnh lùng mua một chai rượu vang đỏ để “ăn mừng” vì đã nhìn rõ bản chất thật của tên tra nam.

Và rồi... không hiểu vì sao, cô lại xuyên vào chính cuốn tiểu thuyết mình đang duyệt?

Chẳng lẽ chỉ vì cô không đánh đôi cẩu nam nữ kia?

"Nói chuyện."

Khi Kiều Diệp còn đang ngẩn người, giọng nói lạnh lùng của Dương Viễn Phong vang lên.

Chưa kịp phản ứng, em trai cô – Kiều Kiến Quân – đã gào to:

"Dương Viễn Phong, anh còn dám dọa chị tôi, tôi liều mạng với anh!"

Liều mạng?

Dương Viễn Phong quay sang nhìn cậu trai trẻ trước mặt, ánh mắt lạnh lẽo đến rợn người.

Hắn sợ liều mạng sao?

Từng đối mặt với súng đạn, từng vượt qua biết bao hiểm nguy, chẳng lẽ hắn lại sợ một thằng nhóc miệng còn hôi sữa?

"Muốn liều thì liều đi. Muốn liều tay hay chân?"

Nghe đến đây, Kiều Diệp rốt cuộc cũng bừng tỉnh.

Không thể để đánh nhau xảy ra!

Chưa kịp phản ứng, em trai cô – Kiều Kiến Quân – đã gào lên:

“Dương Viễn Phong, anh còn dám dọa chị tôi, tôi liều mạng với anh!”

Liều?

Dương Viễn Phong quay sang nhìn cậu trai trẻ trước mặt, ánh mắt băng giá đến rợn người.

Hắn sợ liều mạng sao?

Hắn từng đối mặt với súng đạn, từng vượt qua muôn vàn nguy hiểm, chẳng lẽ lại sợ một thằng nhóc miệng còn hôi sữa?

“Muốn liều thì liều đi. Muốn liều tay hay chân?”

Nghe đến đây, Kiều Diệp rốt cuộc bừng tỉnh.

Không thể đánh nhau!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play