Ngoài cửa sổ, tiếng mưa rơi chẳng quá lớn, đáp xuống cành lá rậm rạp của linh thụ, mang theo âm thanh tí tách nhỏ bé.
Trong phòng có phần u ám, Giang Phù nhìn người kia bày đầy món ăn trên bàn, tựa vào ghế, khẽ vung tay, ngọn đèn trúc chế tức khắc sáng lên.
Ánh đèn lay động tràn đầy căn phòng. Bùi Vân Trạch dừng mắt trên ngọn đèn, mặt mày khẽ động: “Bấc đèn này chẳng phải đã cháy hết sao?”
Hắn tưởng Giang Phù đã vứt bỏ, chẳng ngờ nàng không chỉ cất giữ cẩn thận, mà còn thay bấc mới.
Nghe vậy, Giang Phù ánh mắt mang ý cười, bưng chén chè hạt sen, nhấp nhẹ: “Đây là vật ngươi tặng ta.”
Nàng liếc hắn, khóe mắt đuôi mày đầy vẻ chỉ trích hợp tình hợp lý. Nếu thực bỏ mất vật hắn tặng, e rằng cuối cùng còn bị hắn trách cứ.
Nhưng việc nan giải nhất hiện tại là ma chủng xuất hiện ở Lâm gia. Huống chi, họ đã vướng nhân quả với chuyện này, cần tra rõ manh mối mới ổn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT