Qua hành lang, đập vào mắt là một màu xanh biếc.
Các loại linh thảo mọc trên đồng ruộng vuông vắn, linh khí nồng đậm nuôi dưỡng chúng. Khi chúng trưởng thành, lại phóng thích linh khí, nuôi dưỡng mảnh đất này.
Thấy cảnh này, đừng nói Giang Phù, ngay cả Bùi Vân Trạch kiến thức rộng rãi cũng nhẫn không được nhìn thêm vài lần.
Đúng lúc, một thân ảnh tròn vo bên ruộng linh thảo như cảm nhận được gì, nhìn về phía họ, rồi lao tới hồ ly nhỏ với tốc độ khó tin.
“A a, Tiểu Thất! Ngươi cuối cùng cũng về! Ta giữ linh thảo cho ngươi đây! Mau theo Hắc thúc về ăn.” Gã mặt đen béo lùn thân thiết lấy linh thảo từ trong lòng, nhét vào hai móng của hồ ly nhỏ.
Tốc độ người này tuy không bằng Trúc Diệp Thanh trưởng lão, nhưng tuyệt không kém tu sĩ Nguyên Anh kỳ. Nhìn thân hình, ai ngờ được hắn nhanh đến vậy.
Cơ Hữu Tô thở dài, cười giới thiệu với Giang Phù: “Vị này là Hắc Diện Lang đại ca, thích chăm sóc linh thảo. Chúng cũng là món hắn thích.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT