Không khí căng thẳng đối chọi, chỉ vì một câu của Giang Phù mà tan biến như mây khói. Hai người vốn đang giằng co, trong nháy mắt đã đổi sang trạng thái khác.
Một lát sau, Bùi Vân Trạch ánh mắt trốn tránh, dời đi tầm nhìn, trong lồng ngực dâng lên cảm giác chua xót hóa thành nỗi áy náy khó giải thích. Đồng tử hắn khẽ run, thấp giọng nói: “Chuyện như vậy, không cần cùng người ngoài giải thích.”
Bên tai hắn vẫn văng vẳng câu nói của Giang Phù về việc gần đây thay đổi khẩu vị. Lời khiêu khích của con hồ ly đối diện cũng trở thành hành động bênh vực lẽ phải, đứng về phía phu quân cũ của nàng.
Đáng thương thay vị Tiên tôn từng thanh cao như ánh trăng sáng, giờ đây trong lòng chỉ còn một ý niệm: nếu vị phu quân cũ kia tìm đến tận cửa, hắn nhất định phải gánh lấy hậu quả— dù chính miệng Giang Phù đã nói rằng nàng thay đổi khẩu vị.
Giang Phù thấy hắn chỉ vì một câu mà lập tức đổi thái độ, trong lòng chợt cảm thấy tò mò. Nàng không kìm được, ánh mắt dừng lại trên người hắn, quét qua quét lại. Nàng biết rõ nội tình, gì mà phu quân cũ hay niềm vui mới, tất cả chẳng qua chỉ là một người trước mắt này mà thôi, nên tự nhiên nàng không thẹn với lương tâm.
Nhưng sự thoái nhượng của vị Tiên tôn trước mặt lại khiến nàng hoảng hốt nhận ra điều gì. Chẳng lẽ dù biết rõ nàng đã có phu quân, hắn vẫn không nhịn được mà muốn đến gần nàng?
“Người ngoài…” Giang Phù đánh giá hắn, ánh mắt càng thêm vi diệu. Nàng đè nén ý cười trong lòng, muốn nói lại thôi: “Kỳ thực, ta và Cơ Hữu Tô ở chung đã rất lâu.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT