Giang Phù hướng ánh mắt về phía thân ảnh đang tiến đến, vừa quen thuộc lại vừa xa lạ, chỉ cảm thấy cổ họng nghẹn chặt, ngay cả hô hấp cũng như ngừng trệ.
Trong rừng rậm, cổ thụ cành lá sum suê, trải qua ngàn năm quang cảnh, che khuất ánh dương chính ngọ, chỉ để lọt vài tia sáng mỏng manh, phác họa thân ảnh ấy trong một tầng ánh sáng mờ ảo.
Hắn khoác bạch y, đầu cài một cây trâm ngọc giản lược mà đại khí, gương mặt ẩn sau một chiếc mặt nạ bạc. Chiếc mặt nạ chẳng những không làm giảm khí độ toàn thân, ngược lại càng tăng thêm một tia thần bí.
Sắc mặt Giang Phù tựa như mảnh sứ trắng tinh vừa ra lò đã vỡ vụn, tái nhợt mà xám xịt. Dù ngũ quan tinh xảo, dưới tầng tử khí nặng nề ấy cũng ảm đạm vô quang. Duy chỉ có đôi đồng tử sâu thẳm, lúc này đang gắt gao nhìn chằm chằm người đến.
“Vì cớ gì mà đến?”
Nàng nghe thanh âm mình đột ngột vang lên, khô khốc mà bình tĩnh. Hàng mi dài khẽ run, nhưng nàng không dám chớp mắt, sợ rằng cảnh tượng trước mặt chỉ là ảo ảnh.
Người đối diện vì lời nàng mà khựng lại, đôi đồng tử đen nhánh trong suốt ánh lên chút vui mừng khó nhận ra. Thanh âm trầm thấp mà nhu hòa, chậm rãi truyền đến: “Cùng ngươi giống nhau.”
Thanh âm hắn dễ nghe, nhưng mỗi chữ tựa như mũi băng sắc lạnh giữa đông, đâm thẳng vào ngực Giang Phù, đau đớn kịch liệt, lại khiến nàng tỉnh táo lạ thường.
Người đột nhiên xuất hiện này, rốt cuộc là đến đoạt ngọc phù của nàng, hay muốn dùng cách này để lừa lấy tín nhiệm?
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT