Hồ Diệu Diệu hét lên: "Kiều Thù, cô đang nói nhảm gì vậy? Đây đều là đồng đội đó! Không phải chính cô nói sao? Sao bây giờ lại biến thành hung thủ được?"
Giang Duẫn Hạo cũng tỏ rõ không vừa mắt với Kiều Thù, khinh thường nói: "Kiều Thù, bọn tôi đều là khách mời mới vào gần đây, sao có thể là hung thủ vụ phóng hoả năm đó? Theo tôi thấy, cái tên đi theo cô – con quỷ đó – mới chính là hung thủ! Rõ ràng vẫn luôn xuất hiện trong khách sạn, nhưng lại không có con quỷ nào ở đây nhận ra anh ta!"
Anh ta chỉ tay vào Sầm Cảnh. Khuôn mặt yêu nghiệt của Sầm Cảnh vẫn bình thản, tựa lưng vào tường, im lặng không nói một lời.
"Đúng vậy, Kiều Thù, anh ta là quỷ đấy, lời quỷ thì chẳng đáng tin."
Hứa Đình Chu nhìn Sầm Cảnh, trầm giọng nói: "Hơn nữa, vừa rồi nhiều chìa khoá như vậy không mở được cửa, chỉ riêng hắn không cần chìa cũng mở được. Cô không thấy kỳ lạ à?"
Hồ Diệu Diệu gật đầu như giã tỏi: "Đúng đúng đúng, anh Đình Chu nói đúng!"
Kiều Thù xoay cây bút trong tay, cười khẽ: "Phải, đúng là kỳ lạ thật."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT