Tống Chiết Ý sợ Lục Giác khó xử, đưa tay nhận lấy, nhìn thoáng qua ảnh chụp.
Điều đầu tiên nhìn thấy là đứa trẻ xinh đẹp đang ôm đồ sứ.
Cặp mắt hoa đào nhìn chăm chú, khóe miệng khẽ nhếch, thoạt nhìn cũng rất kiêu.
Tống Chiết Ý liếc mắt một cái đã nhận ra đây là Lục Giác khi còn bé, tầm mắt cô lưu luyến ở trên gương mặt đứa trẻ một lúc, mới chuyển tầm mắt lên nhìn bình sứ.
Ảnh cũ đã lâu, nhưng vẫn có thể nhận thấy bình sứ hai quai này vô cùng đẹp.
Tống Chiết Ý mơ hồ cảm thấy đã từng nhìn thấy ở đâu đó rồi.
Nhưng đồ sứ đều giống nhau, cô cũng không nghĩ nhiều.
Lại đem tầm mắt rơi xuống mặt đứa bé.
Lúc này, ông cụ Cung lại lên tiếng.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT