Đối với Tống Chiết Ý, anh thật sự không được chào đón đến vậy sao?
Tuy rằng anh hi vọng cùng Tống Chiết Ý và tất cả các cô gái duy trì khoảng cách xã giao bình thường nhưng dáng vẻ tránh anh còn không kịp của cô, không hiểu sao làm cho người ta có chút khó chịu.
Ông cụ Cung đã lâu không gặp cháu ngoại bảo bối nhà mình, liên tục nói vài tiếng gầy rồi, muốn kéo Tống Chiết Ý vào sân.
Tống Chiết Ý lại dừng bước, liếc mắt nhìn Lục Giác.
Người đàn ông một tay đút túi, khóe môi hơi nhếch lên, nhìn cô cười như có như không.
Tống Chiết Ý yên lặng dời tầm mắt, nói với ông cụ Cung: “Ông ngoại, chờ một chút, cháu còn dẫn người tới.”
Ông cụ Cung quay đầu, nhìn thấy Lục Giác đứng ngoài cửa, sắc mặt bỗng chốc thay đổi.
Ông dùng ánh mắt soi mói đánh giá Lục Giác từ trên xuống dưới: “Đây là ai?”
Lục Giác tự nhiên hào phóng tiến lên: “Ông cụ Cung, cháu tên là Lục Giác.”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play