Chu Văn Nguyên a một tiếng, không hiểu lắm: “Cổ điển vậy sao.”
“Cứ cổ điển vậy đấy.”
Lục Giác tích tụ tàn thuốc thật dài, đưa vào trong gạt tàn thủy tinh phủi phủi.
Thật ra ở chỗ ông cụ, ngoại trừ lúc hỏi đến cuộc sống riêng tư của anh thì hầu hết đều rất dịu dàng.
Mấy ngày đó, ông cụ vui vẻ lấy ảnh chụp khi còn bé của anh ra cho anh xem, có thể kể liên hồi về câu chuyện sau mỗi tấm ảnh.
Trong đó có một bức ảnh của anh lúc bảy tuổi.
Anh mặc đồ thủy thủ, trong tay ôm bình sứ hai quai cao bằng nửa người của anh.
Bình sứ này là quà sinh nhật ông cụ tặng, ngày ra lò chính là ngày sinh của Lục Giác, rất có giá trị, Lục Du cũng có một bình sứ cùng tuổi với cô ấy.
Lục Giác mơ hồ có chút ấn tượng.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT