Lục Mạn Mạn vừa nhìn thấy lập tức nhức đầu, để cô xách mấy thứ này về?
Phải biết rằng ngoại trừ một vài đồ dùng cần thiết hàng ngày, từ trước đến nay ra khỏi cửa, ngay cả hành lý đại tiểu thư cũng lười mang theo, toàn là đi đến đâu thì mua đến đấy.
"Toàn là đồ không đáng tiền, nhà tự trồng, em mang về..."
Lục Mạn Hương vừa nói vừa ngẩng đầu, thấy nét mặt do dự của Lục Mạn Mạn, cô ấy chợt ngậm miệng, phải rồi, ngay cả cô ấy cũng nói là không đáng tiền, như vậy sao có thể để em gái mang đi?
Em gái luôn kiêu hãnh và kiêu ngạo, có thể đến thăm cô ấy một tí đã là chuyện hiếm thấy, mang theo một đống đồ không thể đặt lên bàn ăn quay về, sợ rằng sẽ bị chê cười.
Cô ấy vội vàng sửa lại lời nói: "Chị không có đồ øì tốt để cho em, chờ đến Tết, chị tiết kiệm được tiền, chị mua cho em ít..."
Chưa nói hết câu, Lục Mạn Mạn đã nhận lấy đồ,"Rất tốt, về nhà em sẽ ăn ngay."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play