Chu Nghiêm Phong từ đầu đến cuối vẫn luôn lạnh lùng không nói gì, trừ việc hỏi cô tại sao lại ở đây. Lục Mạn Mạn cảm thấy nó như một lời nói khách sáo, không có ý nghĩa gì khác, vì vậy sau khi lên xe, cô cũng không chủ động khơi mào đề tài. Anh thậm chí còn không hỏi thử xem cô đã đi đâu, tại sao lại xách nhiều đồ như thế?
Lục Mạn Mạn không nói chuyện với anh, bắt đầu nhắm mắt nghỉ ngơi.
Lúc đầu Lục Mạn Mạn còn thấy hơi mới mẻ, đây là lần đầu tiên cô ngồi lên chiếc xe jeep quân dụng ở thời đại này, đó chính là chiếc xe cổ điển mà những người chú của cô luôn nghĩ đến sau khi xuất ngũ.
Kết quả là rất nhanh cô đã phát hiện ra ngồi trong chiếc xe này đúng là mang vạ, tiếng động quá lớn. Tiếng ồn lớn, dưới mông lắc lu như ngồi ngay trên động cơ.
Phải biết rằng lòng bàn chân và bắp chân vừa lê lết của cô vẫn đang đau nhói.
Cô quay đầu nhìn Chu Nghiêm Phong, người đàn ông già mặc quân phục bình tĩnh, vững vàng ngồi đó, như thể cho dù trời có sập xuống cũng vẫn bất động như một ngọn núi.
Khi Lục Mạn Mạn không ổn, cô không muốn người khác được ổn. Dáng vẻ của người đàn ông già lập tức kích động sự nghịch ngợm của cô hoạt động trở lại.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT