Lục Mạn Hương thấy vậy nói: "Em tới là tốt rồi, còn mang theo những thứ này làm gì?"
Cô ấy chân thành hơn Lục Mạn Mạn, sau sự ngạc nhiên ban đầu, đôi mắt cô ấy trở nên có chút ướt át, giọng nói của cô ấy có chút nghẹn ngào sau khi cố gắng kiếm chế.
Sau khi nói xong mấy lời đó, hình như là nhớ ra được điều gì, ngay sau đó có chút áy náy: "Em chiếu cố đến thăm chị, mãi nói chuyện với em, quên mất mời em vào trong nhà, nhanh nào, em mau vào nhà đi"
Vừa nói cô ấy vừa vén bức màn tre cho Lục Mạn Mạn.
Khi Lục Mạn Mạn bước vào nhà cô ấy, không biết nên cảm thấy mình khác biệt với những người khác, hay là vui mừng vì việc bản thân xuyên thành là Lục Mạn Mạn kết hôn với Chu Nghiêm Phong, ít nhất có thể tận hưởng một cuộc sống được đãi ngộ tương đối tốt.
Căn nhà của Lục Mạn Hương đơn sơ tồi tàn đến mức, những bức tường trơ trọi phơi bày ra một diện tích lớn gạch đỏ, những tờ báo đã ố vàng không thể dán lên được, đồ đạc ngoại trừ những thứ cần thiết như giường, tủ, bàn, ghế và băng ghế dài ra thì chẳng có gì mấy.
Ngoài ra, không gian rất nhỏ hẹp và chật chội, tất cả đồ lặt vặt đêu được chất đống trong góc tường, còn có một số chai lọ, lon, giấy, hộp giấy nhìn vào giống như được nhặt ở bên ngoài.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play