Chân ngắn kia chạy nghiêng ngả lảo đảo, Lục Mạn Mạn sợ cô bé nửa đường ngã sấp xuống, vội ngồi xổm xuống vươn hai tay ra.
"Chi Chi chạy chậm thôi."
"Thím à, hôm nay thím đẹp quá!"
Lục Mạn Mạn vừa ôm Chỉ Chỉ thì nghe cô bé nói như vậy.
Lục Mạn Mạn lập tức cười đến mang tai, cô là một đại mỹ nhân da trắng nõn nà động lòng người, hơi chưng diện một chút đương nhiên sẽ trở nên đẹp hơn, nhưng mà lời này nói ra từ miệng bé Chi Chi càng khiến người ta vui vẻ hơn.
Nhưng Lục Mạn Mạn không biết rằng, mặc dù cô và nguyên chủ có gương mặt giống nhau, nhưng khí chất lại rất khác nhau, nguyên chủ đẹp thì đẹp nhưng lại cay độc chanh chua, cô thì tươi sáng thanh tú, hơn nữa cô còn biết cách ăn mặc, không buộc tóc kiểu búi nơ như người bây giờ, mà là buộc bồng bềnh lại sống động, thoạt nhìn trẻ trung, mang giày xăng đan nhựa màu vàng gừng thì không mang vớ, để trần hai đôi chân trắng nõn, ngoài đẹp mắt ra thì còn theo phong cách phương Tây nữa. Không có một chút quê mùa nào của thập niên tám mươi cả.
Lúc trước tắm rửa xong xuống ăn cơm, chân trần giam dép lê, mặc váy ngủ, tóc ở phía sau thì tùy ý buộc lên, bộ dáng lười biếng lại tùy hứng khiến dì Điền cũng nhịn không được phải nhìn lại vài lần.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play