Cố Mộng cho rằng ca mình đã dọa đến Bùi Kính, nghĩ đến sau này tỷ ấy sẽ không chơi với mình nữa, lập tức cảm thấy vô cùng tủi thân, nước mắt như hạt đậu vàng lại lã chã rơi xuống. Nàng dậm mạnh một cái, trừng mắt nhìn Cố Hoàn, giọng đầy ấm ức:
“Dù sao cũng không phải ai cũng như huynh vậy!”
Dứt lời, nàng lau nước mắt, xoay người chạy ra ngoài. Từ trong bóng tối, ám vệ bất đắc dĩ phải cắn răng bước ra, hướng về phía Cố Hoàn chắp tay hành lễ, nghiêm túc nói:
“Chủ tử, đúng là tiểu thư tự mình khóc. Bùi ngỗ tác dù cố gắng dỗ thế nào cũng không ăn thua, không còn cách nào khác nên mới giả vờ dọa nàng.”
Thấy sắc mặt chủ tử sa sầm, ám vệ vội vàng lóe người, vừa chắp tay xong đã lập tức biến mất không thấy tăm hơi, chỉ để lại một câu:
“Ti chức cáo lui, ta đi theo bảo vệ tiểu thư.”
Thì ra từ đầu đến cuối đều là mình hiểu lầm. Bùi Kính… thật sự không có chút cảm tình nào với hắn sao?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play