“Chuyện này, chỉ có ngươi biết, ta biết, tuyệt không thể để người thứ tư hay được. Ngươi hiểu rõ chứ, Tử Ngọc?” Cố Hoàn nghiêm giọng, nhìn về phía Tô Tử Án.
Tô Tử Án nhíu mày, lộ vẻ nghi hoặc: “Không phải chỉ cần giấu người thứ ba là được rồi sao? Lại đâu ra người thứ tư?”
Cố Hoàn đưa mắt nhìn hắn với vẻ ngươi nói thử lại lần nữa xem, như thể đang nhìn một kẻ ngốc. Tô Tử Án thoáng sững lại, lập tức nhớ ra người kia là ai, trợn mắt trừng Cố Hoàn rồi phẩy tay: “Biết rồi, biết rồi!”
Hắn xoay người, vừa đi vừa nói: “Ta đi ăn cơm cái đã. Chiều nay thẩm vấn Phùng Kim, ta thấy hôm nay chắc có đột phá. Ngươi đi xem không?”
Cố Hoàn nhớ tới dáng vẻ đầy hứng thú của Bùi Kính khi xem nghiệm thi, khẽ gật đầu: “Đi.”
Trong nhà giam, Phùng Kim ngồi co ro một góc, thần sắc lo lắng thấp thỏm. Hắn đang cẩn thận hồi tưởng lại mọi chuyện, gắng tìm cho mình một con đường sống. Hắn không hề giết người. Đúng là hôm đó lão gia có đưa cho hắn một túi bạc trong thư phòng, nhưng hắn không rõ trong đó có bao nhiêu, chắc chắn không phải là tiền tiêu vặt thông thường.
Thê tử của hắn từng là nha hoàn thân cận bên phu nhân. Khi đó, chính phu nhân là người đưa sính lễ hậu hĩnh, gả nàng cho hắn. Hắn xưa nay cảm kích không hết, sao có thể ra tay hại phu nhân?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play