Bùi Kính đặt bát mì và quả trứng xuống, khẽ thở dài.
Tô Tử Án chau mày:
“Mới sáng sớm đã ỉu xìu thế là sao?”
Bùi Kính liếc hắn một cái, vẻ mặt đầy ủy khuất:
“Tô Phó Sứ, ngài không hiểu đâu… Mỗi lần phải rời khỏi chiếc chăn ấm êm để dậy làm việc, ta đều thấy day dứt, chẳng nỡ chút nào.”
Cả đám im lặng. Cẩm Xuân thì bắn một câu trúng tim đen:
“ Nói thẳng là lười chẳng phải dễ hơn à?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT