Thường Vân nhớ lại: “Lý chủ nhân và Nhị chủ nhân từng nói chuyện trong quán, ta vô tình nghe được. Lý chủ nhân không hề vui vẻ với vị phu quân hiện tại, nói rằng lúc thành thân là do phụ thân nàng mất chưa được bao lâu, nàng bị hạ dược, mất đi trinh tiết nên mới buộc phải gả cho hắn, chẳng khác nào dẫn sói vào nhà trong lúc còn đang để tang phụ thân.”
“Sau khi thành thân, phu quân của Lý chủ nhân hình như làm quan. Mấy năm đầu sống chung còn được, về sau phát hiện hắn dùng tiền của chủ nhân để nuôi người khác bên ngoài thì tình cảm hoàn toàn rạn nứt. Nhưng vì hai người đã có một nữ nhu nên vẫn cố gắng duy trì. Đến khi nữ nhi sắp xuất giá mới tính chuyện hòa ly.”
“Ngươi có biết Nhị chủ nhân là ai không?” Tô Tử Án xoa trán, đầu có chút đau.
“Không biết rõ. Nhị chủ nhân là nam nhân, ăn mặc rất sang trọng. Mỗi lần đến gặp Lý chủ nhân đều mang mặt nạ trắng, góc trái mặt nạ vẽ một đóa hoa tím. Hắn còn mang theo lệnh bài.”
“Hai lệnh bài đó là bằng chứng nhận thân. Lý chủ nhân trước kia cũng có một cái, chắc vẫn còn trong thư phòng nàng, lát nữa ta dẫn ngài đến lấy. Còn lệnh bài kia chắc đang trong tay Nhị chủ nhân.”
Rời Xuân Ý Quán, sắc trời đã tối, tuyết mùa đông rơi dày đặc, Bùi Kính đói đến mức bụng dán vào lưng.
Trên đường quay về Hoàng Thành Ty, nếu không phải cần chỉnh lý lại tấu trình, cả ba người đều không muốn quay về nha môn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT