“Sau khi bị bại lộ, Chu Siêu liền ra tay sát hại Kiều Lệ, phân xác rồi ném thi thể xuống bờ sông cạnh phủ Vạn.”
“Vậy là mảnh vải rách kia quả thật là của Chu Siêu. Đúng là chuyện nhỏ thành thù, ơn nghĩa hóa oán hận.” Lòng người thật khó lường.
Bùi Kính vốn còn định tám chuyện thêm chút nữa, nhưng đột nhiên nhớ ra lúc nãy đại nhân có nói thi thể của Kiều Lệ đã được tìm thấy. Nhắc đến có người chết, bản thân nàng lại phải đi nghiệm thi. Mới được nghỉ tắm gội có hai ngày, vậy mà lại phải quay lại làm việc... Chắc đến chiều mới về được nhà. Vừa nghĩ đến đây, nàng liền câm nín, hận không thể khâu miệng lại.
Trốn không thoát rồi, nàng cũng hiểu ra: vị đại nhân này chính là một con nghiện công việc. Cố Mộng từng nói hắn gần như ở hẳn tại Hoàng Thành Ty, một tháng về phủ không quá vài lần.
Nghĩ đến đây, Bùi Kính cúi đầu mím môi mấy lần, cuối cùng vẫn hỏi:
“Đại nhân... có phải ngài nhận hối lộ của Triệu Văn không?”
Cố Hoàn hơi sửng sốt. Dù nàng không tham gia điều tra vụ án, nhưng cảnh giác đối với quan viên lại cao như vậy.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play