Cố đại nhân tuy luôn mang vẻ mặt lạnh như băng, nhưng chung sống lâu ngày, Bùi Kính cũng biết tính hắn chỉ là ngoài lạnh trong nóng. Làm người cẩn trọng, biết cách nhìn người, biết trọng dụng người tài, lại căm ghét cái ác như kẻ thù. Chỉ là, chưa bao giờ như bây giờ — bề ngoài thì bình thản, nhưng rõ ràng lại có thái độ âm dương quái khí chỉ nhắm vào mình.
“Đại nhân, giờ đã tối rồi, nếu hôm qua ta uống say làm điều gì thất lễ khiến ngài phật lòng, tiểu nhân xin thành thật xin lỗi. Từ nay về sau bảo đảm không uống rượu nữa.”
“Hôm qua là lần đầu tiên uống rượu, cảm thấy vị cay lúc đầu qua đi thì lại thấy hậu vị ngọt dịu, xen chút đắng nhẹ, rất đặc biệt… nên vô thức uống hơi nhiều. Ta thật sự không cố ý, đảm bảo lần sau không dám nữa.”
“……”
Bùi Kính ngẩng đầu, chỉ thấy Cố đại nhân ở phía trước chẳng nói lời nào, cũng chẳng phản ứng lại, cứ như thể nãy giờ nàng nói hắn hoàn toàn không nghe thấy.
Thôi rồi, chắc là đắc tội chết rồi!
Bùi Kính liếc sang Sở Vân đại ca, thấy hắn chỉ cúi đầu, vẻ mặt bất lực, ánh mắt như muốn nói: “Tự lo cho mình đi, ta cũng chịu thua rồi.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play