Sử Hạng lúc này mặt cắt không còn giọt máu, lạnh cả sống lưng — cái vị công tử trầm mặc lạnh lùng kia lại chính là Chỉ Huy Sứ Hoàng Thành Ty, còn cô nương đi theo bên cạnh, chính là ngỗ tác chuyên trách của Hoàng Thành Ty?
Chức ngỗ tác ở Hoàng Thành Ty không chỉ là chính cửu phẩm bình thường, mà nếu làm tốt còn có thể được thăng đến tứ phẩm — là đích đến trong mộng của bao kẻ làm ngỗ tác! Hắn... hắn vậy mà lại đắc tội một nhân vật lợi hại đến vậy!
Sử Hạng hoảng hốt đến mức hai chân run rẩy, mồ hôi lạnh ròng ròng, vội quỳ sụp xuống đất, liên tục dập đầu lạy lục:
“Tiểu nhân mắt mù không thấy Thái Sơn, xin đại nhân tha mạng, tiểu nhân đáng chết... đáng chết...”
Vương Lương đứng bên càng thêm phẫn nộ, ánh mắt như muốn ăn tươi nuốt sống Sử Hạng.
“Cố đại nhân, tên súc sinh này thuộc hạ nhất định sẽ xử lý nghiêm khắc, cho ngài một lời công đạo...”
Bùi Kính chỉ liếc mắt một cái, ánh mắt không mang chút cảm tình nào nhìn lướt qua Vương chủ bộ, trong lòng chỉ thấy thương hại. Với cái Lạc Châu này, nàng thật sự chẳng có chút ấn tượng tốt đẹp nào.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT