Đừng ôm, em có thể tự đi được
Va vào thân hình rắn chắc của Mặc Tà, Chu Văn đột nhiên ngẩn người. Cậu ngẩng đầu nhìn hắn, bất chợt nhận ra—Mặc Tà thật sự rất cao… Không, có lẽ là do cậu quá thấp. Cậu thậm chí còn chưa chạm tới vai hắn!
Có thể do vừa đứng dậy khiến máu không kịp dồn lên não, đầu óc cậu có chút choáng váng.
Cậu được Mặc Tà ôm lấy eo, hai chân mềm nhũn không còn sức, chỉ có thể dựa vào lực của hắn mà đứng thẳng.
Không biết có phải do di chứng sau khi hóa hình hay không, nhưng Chu Văn cảm thấy rõ ràng lực siết tay của Mặc Tà dường như mạnh hơn bình thường.
Cậu không dám nghĩ ngợi nhiều, chỉ cố gắng phân tán sự chú ý. Nghĩ đến chuyện mình không thể đứng vững bằng hai chân, Chu Văn thử cảm nhận, vẫn còn cảm giác, chỉ là đôi chân tê dại, chưa đến mức bị liệt.
“Ngài Mặc Tà… hình như chân em tê quá, không đi nổi…” Chu Văn hơi bất lực. Lần đầu tiên trong đời, cậu cảm thấy việc không thể điều khiển đôi chân của chính mình lại khiến người ta thấy tuyệt vọng đến vậy.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play