“Ừm, đầu cuối dùng ổn chứ? Em quen chưa?” Mặc Tà đặt Chu Văn sang một bên. So với lần đầu gặp, chú mèo nhỏ trông lớn hơn hẳn, bộ lông xù cũng đã trở nên mềm mại và bóng mượt hơn nhiều. Điều đó khiến hắn yêu thích không rời tay, còn thuận tiện vuốt ve vài cái trên lưng cậu.
Nhắc đến cái đầu cuối, Chu Văn lập tức nhớ đến thắc mắc trong lòng từ sáng đến giờ, bèn nói:
“Dùng cũng ổn… nhưng mà em thấy một thông tin về anh.”
Mặc Tà vừa nghe vậy, động tác trên tay khựng lại, ánh mắt đỏ nhạt trầm xuống đôi phần.
Chu Văn ngẩng đầu, nghiêm túc nhìn thẳng vào mắt hắn, hỏi:
“Mặc Tà, anh là Nguyên soái đúng không?”
Không ngờ thân phận mình lại bị phát hiện theo cách này, tuy hơi bất ngờ nhưng Mặc Tà cũng chẳng quá để tâm. Trong mấy ngày nói chuyện qua lại, hắn sớm nhận ra tư duy của Chu Văn vượt xa một đứa nhỏ, thậm chí có thể nói là trưởng thành hơn cả một thiếu niên, nên hắn cũng chẳng cách nào xem cậu như một ấu tể bình thường.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT