Nguồn: https://truyenwikidich.net/truyen/bi-ban-tot-han-de-quan-len-ZYckjVS4CFfAsq6c
Thể loại: Nguyên sang, Đam mỹ, Hiện đại , HE , Tình cảm , Ngọt sủng , Niên hạ , Chủ thụ , Đô thị tình duyên , Duyên trời tác hợp , 1v1
Từ khóa tìm kiếm: Vai chính: Giang Mịch, Lương Cẩm Dịch | Vai phụ: | Khác:
Một câu tóm tắt: Lúc nhỏ gọi anh trai, lớn lên anh trai gọi chồng
Lập ý: Không có việc gì khó, chỉ sợ lòng không bền
Tổng số chương: 73 chương + 10 PN
"Cậu không biết em ấy đáng sợ đến mức nào đâu, không nói một lời, không cười, chỉ dùng đôi mắt đen như mực, âm trầm mà nhìn chằm chằm vào mọi người." Sau giờ học, Lương Tự Bình rùng mình một cái, hạ giọng nói với bạn thân những cảm xúc chân thật của mình, "Tớ thậm chí còn cảm thấy, nửa đêm em ấy sẽ cầm dao xuất hiện ở đầu giường tớ."
Giang Mịch bất đắc dĩ cười, "Cậu đến mức đó sao? Em ấy chỉ là một đứa trẻ sáu tuổi, cậu còn lớn hơn em ấy đến mười tuổi đấy."
"Đó là bởi vì cậu chưa từng thấy em ấy, nếu cậu gặp rồi, cậu sẽ giống tớ, cảm thấy em ấy là ma quỷ chuyển thế." Lương Tự Bình nói chắc như đinh đóng cột.
Giang Mịch khịt mũi coi thường, một đứa trẻ sáu tuổi thì đáng sợ đến đâu chứ?
…
Lương Cẩm Dịch trước năm tuổi luôn bị mẹ ruột ngược đãi, cho nên khi được đón về nhà, tính cách của Lương Cẩm Dịch đã khác hẳn những đứa trẻ bình thường, không nói chuyện, cự tuyệt thân cận với người khác, lạnh lùng, nóng nảy và thích phá hoại.
Lương Tự Bình cảm thấy em trai mình rất khó khôi phục lại bình thường, cho đến một ngày nọ tháng sau, cậu dẫn bạn thân về nhà chơi game, cậu thấy đứa em trai mà cậu ghét bỏ loài người lại chủ động vươn tay, muốn bạn thân ôm.
Đến giờ ăn cơm, em ấy thậm chí còn muốn ngồi lên đùi bạn thân, chớp đôi mắt to đen láy, đòi bạn thân đút cơm cho ăn.
Lương Tự Bình chấn động, sau đó điều khiến cậu càng kinh hãi hơn là, khi trưởng thành, cậu em trai cao 1m89 của cậu lại đòi người bạn thân cao 1m84 ngồi lên đùi mình, còn muốn đút cơm cho người kia ăn.
[Những mẩu chuyện vụn vặt về Giang Mịch và Lương Cẩm Dịch.]
Giang Mịch mười sáu tuổi sẽ mặc bộ đồng phục học sinh màu xanh trắng, một tay xách cặp sách, tay kia ôm cậu bé Lương Cẩm Dịch sáu tuổi dính người như sam.
Giang Mịch hai mươi tuổi sẽ mặc đồ thể thao rộng thùng thình, nắm tay cậu bé Lương Cẩm Dịch mười tuổi, đưa em ấy đến lớp luyện thi Olympic Toán học.
Lương Cẩm Dịch mười lăm tuổi chỉ thấp hơn Giang Mịch hai mươi lăm tuổi ba centimet, mặc bộ đồng phục màu đỏ, một tay ôm bóng, xuất hiện bên cạnh Giang Mịch vừa du học trở về.
Lương Cẩm Dịch mười bảy tuổi đã cao hơn Giang Mịch hai mươi bảy tuổi nửa cái đầu, mặc đồng phục trung học màu xanh trắng, vội vã đi đón anh trai Giang Mịch mặc vest mang giày da tan làm.
Mà Lương Cẩm Dịch mười tám tuổi thì tâm lý và sinh lý đều đã trưởng thành, sẽ cường thế giam cầm Giang Mịch hai mươi tám tuổi, buộc anh thừa nhận tình cảm của hắn dành cho anh không còn là tình cảm anh em nữa, mà là tình yêu của một người đàn ông trưởng thành dành cho một người đàn ông trưởng thành khác.
[Công niên hạ rất biết làm nũng, rất biết bám người, cường thế bá đạo vs ôn nhu bình tĩnh, sự nghiệp siêu cường, anh trai thụ.]
[Một chút phản hồi gỡ mìn từ độc giả: Công rất yêu thụ, thụ rất sủng công, nhìn rõ ràng, thụ rất sủng công, rốt cuộc niên hạ làm càn là vì niên thượng dung túng.]