Giang Mịch vén tay áo sơ mi, đi qua, cầm lấy cái thìa bên cạnh bát cháo khoai mài.
Cháo khoai mài mới ăn được một nửa thì cửa phòng bệnh bị người ta vội vã đẩy ra.
Lương Tự Bình mặc một bộ đồ bò rộng thùng thình, khi thấy Lương Cẩm Dịch trông vẫn còn khá khỏe mạnh trong phòng bệnh thì nhẹ nhõm thở phào. Anh ta đóng cửa lại rồi đi vào, "Cái... Cẩm Dịch, em không sao chứ?"
Lương Tự Bình không thường xuyên ở Bắc Thị, và anh ta cũng không biết về chuyện Lương Cẩm Dịch bị chứng lo âu. Chỉ có chú Lâm và Lương Hồng là biết. Lương Cẩm Dịch kiên quyết yêu cầu bác sĩ tâm lý giữ bí mật về bệnh tình của mình, và bác sĩ đã tôn trọng yêu cầu của bệnh nhân, không báo cho Lương Hồng và chú Lâm biết về nguồn gốc bệnh.
Lương Hồng là người tỉ mỉ, giỏi quan sát, nên tự mình đoán được mấu chốt bệnh tình của Lương Cẩm Dịch.
Lần phát bệnh này của Lương Cẩm Dịch nghiêm trọng hơn lần trước. Sau vài lần do dự, ông ấy đã gọi điện cho Giang Mịch.
Còn Lương Tự Bình thì mới từ tỉnh ngoài về nhà hai ngày nay, ở nhà. Sáng nay anh ta mới biết tin Lương Cẩm Dịch nhập viện từ miệng chú Lâm.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play