Cậu bé Lương Cẩm Dịch buồn bã như chú cún cụp đuôi, lủi thủi trở về phòng. Ngồi một mình một lúc lâu, cậu chán đến nỗi nghịch ngợm chơi với mấy miếng xếp gỗ.
Lâm thúc đứng ở cửa lặng lẽ quan sát cậu bé suốt hai tiếng đồng hồ. Đến lúc thay bình nước ấm cho Lương Cẩm Dịch, ông hiền từ đến ngồi cạnh em. Lương Cẩm Dịch ngước mắt nhìn Lâm thúc, rồi lại cúi đầu, buồn bã nghịch mấy miếng nhạc cao một mình.
“Cẩm Dịch, con có nghĩ đến chuyện đi nhà trẻ không?” Lâm thúc khom người hỏi.
Lương Cẩm Dịch chẳng có chút hứng thú nào với chuyện đi nhà trẻ, giọng đáp lạnh tanh: “Không nghĩ.”
Lâm thúc vẫn kiên trì: “Nhưng anh Giang Mịch sẽ thích những bạn nhỏ đi nhà trẻ hơn đấy.”
Lương Cẩm Dịch véo một mẩu nhà cao tầng, ngẩng đầu nhìn ông.
Lâm thúc không ngừng cố gắng thuyết phục: “Bởi vì các bạn nhỏ đều phải đi nhà trẻ, hơn nữa anh Giang Mịch của con cũng từng đi nhà trẻ rồi, chắc chắn anh ấy sẽ thích những bạn nhỏ đi nhà trẻ hơn.”
Lương Cẩm Dịch trở về nhà họ Lương vào đầu tháng tám, lúc đó đang là kỳ nghỉ hè, đương nhiên không thể đưa cậu đi học. Đầu tháng chín, Lâm thúc đã định đưa em đến nhà trẻ, nhưng việc đi nhà trẻ lại là điều Lương Cẩm Dịch vô cùng ghét. Nghe đến chuyện phải đi nhà trẻ, em liền nổi cơn thịnh nộ, đập phá điên cuồng tất cả những thứ có thể phá trong nhà.
Hơn nữa, tính cách của cậu không được bình thường. Lâm thúc và bố của Lương Cẩm Dịch, Lương Hồng, đành phải gác lại ý định đưa em đi nhà trẻ.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play