Chưởng trông đúng là rất nhẹ, còn giống như đứng trong hư không đẩy chơi một cái xem sao thôi, nhưng khi sức chưởng đi xuống thì lại mênh mông hung hiểm, nó không đánh thẳng tới trước mặt pháp vương Bảo Ấn mà lại là từ cao trên không đập xuống đầu !
Chẳng khác gì một dòng thác từ chín tầng trời lao xuống !
Vô hình vô ảnh, nhanh đến mức mắt trần khó phân biệt nổi, mà lại đang lúc kinh ngạc nên pháp vương Bảo Ấn hoàn toàn chẳng kịp làm gì, thoắt cái đã bị một chưởng nặng như núi kia đập xuống !
Lão đã tự phân thân, mây đen biến ra trải rộng không biết bao nhiêu mà kể, nhưng trong tích tắc lại chẳng thể nào trốn chạy khỏi phạm vi của chưởng lực. Nhiều đến đâu cũng bị đập trúng !
Chỗ Tịch Gia đứng vốn là khoảng không phía trên vùng phế tích, mà Bảo Ấn đánh tới cũng đúng vào nơi này. Ngay khi chưởng kia vừa đập xuống thì vừa hay cũng chính là đập xuống vùng đất đổ nát trong thánh hồ !
Nhưng quỷ dị một điều là đám mây đen do pháp vương Bảo Ấn hóa thành bị đập xuống hố sâu đến sát rạt thế kia nhưng vậy mà lại chẳng thấy bụi đất bốc bay mù mịt đâu cả, thậm chí tàn tích trong hố cũng chẳng may suy suyển.
Tựa như chính bản thân lão đã là hư vô rồi vậy.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play