Khi đó có lẽ vẫn còn là thời thượng cổ !
Có người tận mắt chứng kiến thấy bức tượng biến thành người thật, nói cách khác thì thần minh trong mắt họ đã hiển thánh thực sự, vì vậy người ta lại càng thành tâm tôn thờ hơn.
Tượng phật trong miếu không còn nữa nhưng cũng chẳng có ai làm cái khác thay thế.
Thỉnh thoảng Thần đi thăm những miền đất khác của Tuyết Vực xem thế nào, lúc chán rồi thì lại trở về trú trong ngôi miếu càng lúc càng trở nên rộng lớn của mình, thân tọa đài sen mà chú mục nhìn xuống dân chúng cúng bái thờ phụng.
Ngày tháng yên lành cứ thế kéo dài mấy trăm năm. Mãi cho đến một hôm, Tuyết Vực cách biệt nhân thế chợt đón một đám khách lạ. Thân khoác tăng bào, cổ cũng treo tràng hạt như vậy, họ đến đây để truyền bá kinh thư vào giáo lý nhà phật cho dân chúng địa phương, vì vậy mà chẳng mấy chốc đã phát hiện ra ngọn núi tuyết, ngôi chùa và Thần thờ ở trong.
Bọn họ tự xưng phật môn trung vực, là một nhánh của Mật Tông, bảo rằng trèo đèo lội suối đến miền đất Tuyết Vực như chốn bồng lai tuyệt không có bóng tu sĩ này là để phổ độ cho chúng sinh ngu muội. Vì họ có nhiều khả năng thần kỳ nên dân chúng thuần phác ở đây sợ hãi thán phục, từ đó tâm sinh kính nể. Nhờ được người địa phương chấp nhận mà họ chiếm cứ miếu thờ.
Trong ngôi miếu vốn dành để thờ Thần ấy, trên thần đàn ấy, bọn họ dựng lên một tượng Phật mới, còn ngài thì phong làm "thánh tử Phật môn", gọi ngài là minh chứng của việc phật tổ hiển thánh từ trăm đời luân hồi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play