Nếu lúc trước bầu không khí tại đương trường khá bình lặng, ai nấy đều nín thở lắng nghe thì bây giờ, sau khi Hoành Hư chân nhân dứt lời, khung cảnh trở nên tịch mịch đến nỗi ngay cả một làn gió thổi qua cũng nghe thấy được.
Kiến Sầu hốt nhiên bỗng thấy thót tim.
Duy chỉ có Phó Triêu Sinh dáng vẻ vẫn chẳng có gì thay đổi, sâu trong đôi con ngươi xanh sẫm tựa hồ như có cái gì đó thoáng lăn tăn gợn sóng, nhưng thoắt cái liền tan biến vô ảnh vô tung. Trước câu hỏi nghe như vô cùng ôn hòa nhưng thực ra lại đầy áp lực của Hoành Hư chân nhân và trước bao ánh mắt tu sĩ đang chú mục nhìn vào vậy mà Phó Triêu Sinh vẫn không hề tỏ ra nao núng chột dạ.
Đáp lại là một câu trả lời lạnh nhạt : "Không có gì phải giải thích. Với lại cũng chẳng phải ta làm."
"Không phải ?!"
Lục Tùng cũng từng nghĩ Phó Triêu Sinh yêu tính rất nặng. Nhưng có lẽ vì hắn qua lại với Nhai Sơn nên trong tiềm thức, y vẫn cứ mường tượng rằng hắn cũng có chỗ quân tử chứ chưa bao giờ tính đến việc tên yêu kia sẽ phủ nhận, chối bay việc mình làm !
"Ngươi ! Ngươi ! Cái tên yêu nghiệt này, mày dám nói láo hả !"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT