Không dám nghe sao ?
Có gì mà không dám nghe ?
Tuy không nói rõ nhưng sắc mặt nghiêm túc, tuyệt không có ý gì là bỡn cợt, hơn nữa còn nghe ra chiều kinh tâm động phách !
Đám đông xung quanh liền im lặng.
Lục Tùng vốn cáu giận, thuận miệng nói một tràng thế thôi chứ dù sao hôm qua y cũng đã cảnh báo nàng mấy lời, hy vọng nàng sẽ suy nghĩ thấu đáo. Không ngờ buổi tối cũng chẳng được yên mà tình hình thậm chí còn trở nên tệ hơn !
Lục Tùng tự nhiên chợt thấy nghi nghi cáo buộc của mình. Không chỉ có y mà thực ra đa số tu sĩ Thập Cửu Châu cũng không khỏi có chỗ thắc mắc. Đang yên đang lành, thân là đệ tử xuất chúng của Côn Ngô và Nhai Sơn, nếu không thể cùng nhau kề vai sát cánh như sư tôn họ thì ít ra ngoài mặt cũng không đến nỗi hục hặc như vậy chứ ?
Không tính tám mươi năm trong ẩn giới Thanh Phong Am và hai mươi năm kẹt trong thánh điện Tuyết Vực, những gì Kiến Sầu đạt được đều khiến ai nấy bất ngờ. Việc xảy ra ở Lạn Kha lâu khiến bên ngoài xôn xao đủ lời phê bình chỉ trích. Nhưng vì tôn trọng Nhai Sơn nên người ta mới không nói thẳng mặt. Mà bây giờ lại xét về mặt tư cách, không lẽ nàng ta hoàn toàn không có vấn đề gì sao ? Đúng là phong phạm cốt cách của Nhai Sơn chẳng ai chê vào đâu được nhưng điều đó không có nghĩa là đệ tử Nhai Sơn ai cũng đoan chính đường hoàng. Chẳng thế thì bây giờ Minh Nhật Tinh Hải đâu có mặt kiếm hoàng Khúc Chính Phong ?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT