Trương Thang đã đi thật rồi. Trước khi đi, y nhìn Kiến Sầu một hồi rồi mới thu mắt lại.
Nàng đứng ở đầu hẻm dõi nhìn theo bóng y hun hút trên con lộ dài, tay áo rộng hai bên hông phất phới bay theo gió. Mãi một lúc lâu sau, khi người đã khuất bóng, nàng mới đưa tay sờ sờ cổ, thấy mình tu vi cao đến chừng này rồi mà ban nãy bị viên khốc lại kia nhìn cả người còn toát mồ hôi lạnh.
Y nói đùa hay sao chứ nhỉ ?
Kiến Sầu biết đỉnh tranh lúc đó vì sao rất sôi nổi náo nhiệt. Nàng cũng biết quỷ tu Cực Vực thích bài bạc cá cược nhưng lại chẳng ngờ cái vị Trương đình úy năm xưa của cô đảo nhân gian, người đánh tù muốn chết đi sống lại kia, cái bản mặt như vậy mà rớt vào cái thùng chàm tổ bố Cực Vực thì cũng phải mắc tật như ai !
Dính vào thói đỏ đen thôi không nói, song nàng nghĩ mãi mà cũng chẳng hiểu tại sao y lại cược hết tiền bạc vào mình thế này ?
Sâu tận đáy lòng Kiến Sầu không sao nói hết thành lời cảm giác của mình.
Ban nãy nàng rất muốn hỏi Trương Thang xem ngài cá cược nhiều ít ?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT