"Nói tới mới nói, chủ ngôi nhà này, lời lẽ thật cũng khá thú vị."
"Tỷ dụ như ?"
"Theo như câu chữ y để lại trong sách vở thì đại tôn Bàn Cổ tạo ra hồng hoang rồi mới lập luân hồi, định ra ranh giới âm dương, lục đạo từ đó mới bắt đầu luân chuyển. Nhưng theo hiểu biết về thế giới của ta mà luận thì lục đạo luân hồi sinh ra cùng lúc với vũ trụ, mới bắt đầu đã có rồi. Không biết là chủ ngôi nhà xưa này hồ ngôn loạn ngữ, lý luận gượng ép hay là hiểu biết của tu sĩ bình thường chúng ta trước giờ đã có chỗ sai lầm..."
"Nói vậy thì hình như Tạ đạo hữu đang nghĩ tới điều gì thì phải ?"
"Heo dê ngồi trên giường, lục thân trong nồi nấu. Vế thứ nhất của câu kệ chỉ ngay ra cái "vô lý hoang đường" của cái gọi là luân hồi. Người thân của mình ở kiếp trước kiếp này có khi lại làm đồ ăn nuốt vào bụng. Bạn bè kiếp này kiếp trước chưa hẳn đã là thứ súc sinh ngu ngốc. Nếu trong thế giới này vốn chẳng có luân hồi thì nghĩ kỹ lại, sự tồn tại của luân hồi hiện nay kể ra cũng khá là huyền diệu."
"..."
Tuy Kiến Sầu với Tạ Bất Thần thâm thù nhau nhưng vì biết lúc này không phải là lúc có thể rửa hận được nên hai bên sát khí nửa điểm chẳng lộ mà trái lại sắc mặt còn trông khá hòa nhã. Ngoài ra vì hiểu biết cũng tương đương nhau nên cả hai thậm chí còn có thể trò chuyện được chút ít. Rời khỏi nhà rồi đi dọc trên hè đường, bọn họ hàn huyên dăm câu đôi điều về những gì đã thấy trong trạch viện.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT