Trước mắt chưa từng chứng kiến cảnh tượng nào thế này, lời của Vân Xuyên khiến Ôn Giác chỉ muốn tìm cái hố mà chui xuống. Chuyện như vậy… Sao hắn lại có thể kể hết ra với người khác chứ?
Vẫn còn nhớ hồi mới thành thân, Ôn Giác đã dùng đủ mọi chiêu trò để trêu chọc, quyến rũ hắn: nào là sợ sét đánh nên đòi ôm, tắm thì cố tình trượt ngã để được phu quân bế ra ngoài. Còn hay dùng chiêu “lùi làm tiến”, giả vờ rụt rè để chọc hắn phát điên.
Mỗi sáng đều phải được thân mật một lúc mới chịu để hắn đi thượng triều. Trước khi ra cửa còn làm ra vẻ đáng thương, dè dặt hỏi:
“Phu quân, hôm nay có phải đã thích ta thêm một chút không?”
Lần đầu tiên nghe vậy, Vân Xuyên đỏ mặt, không nói một lời liền chạy mất.
Nhưng lần thứ hai, thứ ba… hắn lại bắt đầu dán tai lại gần, cười khẽ đáp: “Có.”
Đến lần thứ tư, thứ năm, hắn đã đáp thẳng: “Nếu hôm nay Chấp Ngọc chịu ngoan ngoãn một chút… ta sẽ càng thích Chấp Ngọc hơn nữa.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play