Xe ngựa lững thững chuyển bánh, bầu không khí ngọt ngào vừa rồi dường như bị mấy câu nói của Tam hoàng tử phá tan, chẳng còn để lại chút tăm hơi.
Ôn Giác trầm mặc không nói gì, Giang Sấm cũng yên lặng theo, thỉnh thoảng lén liếc sang y, nhìn một cái, lại chỉ thấy gương mặt không chút biểu cảm...
Giang Sấm nhìn ra ngoài cửa sổ, rồi lại quay đầu nhìn lén thêm lần nữa. Vẫn không biểu cảm. Ôn Tiểu Ngọc rốt cuộc đang nghĩ gì vậy? Sao mà khó đoán thế! Chẳng lẽ lại lặng lẽ một mình thương tâm hoặc sợ hãi?
Kỳ thật, Ôn Giác chỉ đang suy nghĩ nên thẳng thắn thế nào cho phải...
Giang Sấm nghĩ mãi không ra, vừa định lên tiếng hỏi, thì xe ngựa đột nhiên khựng lại một chút, thân thể cả hai lảo đảo, tuy không nghiêng ngả quá mức nhưng Giang Sấm không cần nghĩ ngợi gì, lập tức đưa tay kéo Ôn Giác vào lòng để che chắn.
Ôn Giác cũng ngoan ngoãn mặc cho bị hắn ôm vào, đổ mạnh vào lòng Giang Sấm. Đợi đến khi xe ngựa ổn định trở lại, Ôn Giác ngẩng đầu, khẽ xoa ngực hắn: “Có đau không?”
Nếu không phải hắn vừa rồi đột ngột kéo lại, e là Chấp Ngọc đã va thẳng vào.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play