Doãn Chính Xuyên nói: "Chỗ chúng tôi đa số đều là tự xây nhà, đương nhiên là thôn rồi."
À... ừm.
Vệ Tử Tô đang cố gắng chấp nhận sự thật này.
Trước cổng lớn của một ngôi đình viện kiểu Tô Châu, có hai người đàn ông trung niên và một người phụ nữ trung niên mặc đồ bảo mẫu đang đứng. Thấy Doãn Chính Xuyên và Vệ Tử Tô xuống xe, họ nhanh chóng chạy đến đón.
Doãn Chính Xuyên nhận hành lý từ tay tài xế, nhỏ giọng nói với Vệ Tử Tô: "Người đẹp kia là bố Omega của tôi, còn người kia là bố Alpha của tôi."
Thật ra anh vừa nói vậy là Vệ Tử Tô đã có thể phân biệt được rồi, vị Omega trung niên kia quả thực rất đẹp, đẹp đến mức phải dùng từ "xinh đẹp" để hình dung. Còn vị kia... nói thế nào nhỉ? Cũng không phải là xấu, chỉ là gương mặt điển hình của người phương Bắc, mày rậm mắt to, có chút thô kệch.
Xem ra, Doãn Chính Xuyên vừa vặn kế thừa ưu điểm của cả hai bố mẹ, vừa có đôi mày rậm mắt to của bố, lại có làn da trắng và sự tinh tế của bố Omega.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play