Chương 2: Ký Ức Bùng Cháy Và Lời Thề Báo Thù

Thời gian trôi đi thật chậm trong phòng bệnh vô trùng. Mùi thuốc sát trùng, tiếng máy móc kêu tích tắc và vẻ mặt lo âu của Thẩm Hoắc Kỳ là những gì duy nhất Sở Thanh Trì cảm nhận được sau biến cố chấn động. Anh nằm đó, cơ thể yếu ớt, nhưng tâm trí lại đang trải qua một cơn bão tố. Những cơn đau đầu dữ dội ập đến, không báo trước, mang theo hàng loạt hình ảnh và âm thanh hỗn loạn. Chúng lướt qua nhanh như chớp: ánh đèn flash chói lóa trên sàn diễn thời trang, tiếng máy may chạy vù vù trong xưởng thiết kế, những dòng code phức tạp trên màn hình máy tính, tiếng vỗ tay cuồng nhiệt từ khán đài phim trường, và cả một khoảnh khắc đau đớn đến xé lòng khi một sinh linh bé bỏng cất tiếng khóc chào đời.

Thẩm Hoắc Kỳ luôn ở bên cạnh, đôi mắt đỏ ngầu vì thiếu ngủ, bàn tay to lớn siết chặt tay anh. Anh cố gắng xoa dịu cơn đau cho Sở Thanh Trì, nhưng biết rằng điều gì đó đang xảy ra bên trong tâm trí chồng mình. Rồi một ngày, cơn đau đạt đến đỉnh điểm. Sở Thanh Trì hét lên một tiếng đau đớn, rồi ngất lịm. Khi anh tỉnh lại, ánh mắt anh đã khác. Không còn vẻ ngây thơ, đơn thuần như 5 năm qua. Thay vào đó là sự sắc bén, từng trải, xen lẫn nỗi sợ hãi và phẫn nộ tột cùng.

Sở Thanh Trì nhìn Thẩm Hoắc Kỳ, nước mắt bất chợt chảy dài. "Hoắc Kỳ… Em nhớ rồi. Tất cả… em nhớ hết rồi." Giọng anh run rẩy. Anh kể, trong từng hơi thở nặng nhọc, về những thân phận đã bị chôn vùi: một thiên tài nhà thiết kế thời trang từng làm mưa làm gió trong giới, người sáng lập và CEO tài ba của Sở Thị – một công ty công nghệ tiên phong, và cả một diễn viên tài năng từng khiến bao trái tim thổn thức trên màn ảnh. Anh không phải một người bình thường như Thẩm Hoắc Kỳ vẫn tưởng, mà là một con người với đa nhân cách, mỗi thân phận là một đỉnh cao trong lĩnh vực của riêng mình. Anh kể về lý do mình phải "biến mất" đột ngột khỏi mọi ánh hào quang, về một thế lực tàn ác đã đe dọa anh, ép anh từ bỏ tất cả để che giấu một bí mật động trời – thứ mà anh đã vô tình biết được hoặc chứng kiến trong quá khứ. Anh sống trong vỏ bọc bình yên suốt 5 năm, hoàn toàn không nhớ gì về con người thật của mình, chỉ biết hạnh phúc với vai trò người chồng, người cha. "Em nhớ cả lúc mang thai Chi Hạ, Hoắc Kỳ. Nhớ từng khoảnh khắc con trai chúng ta chào đời..." Sở Thanh Trì khẽ thốt lên, ôm lấy bàn tay của chồng, sự thật về khả năng đặc biệt này cũng được xác nhận rõ ràng hơn.

Thẩm Hoắc Kỳ sững sờ. Trái tim anh như bị bóp nghẹt. Anh vừa choáng váng trước những thân phận phi thường của chồng, vừa đau đớn nhận ra Sở Thanh Trì đã phải chịu đựng bi kịch đến mức mất đi ký ức của chính mình. Sự tức giận bùng lên mãnh liệt, hướng về kẻ đã gây ra tất cả. Anh siết chặt tay Sở Thanh Trì, ánh mắt sắc lạnh đến đáng sợ. "Thanh Trì... Anh xin lỗi vì đã không thể bảo vệ em khỏi những điều này sớm hơn." Anh hít một hơi sâu, giọng nói trầm khàn đầy kiên định. “Anh cũng có điều phải nói với em.”

Và rồi, Thẩm Hoắc Kỳ cũng tiết lộ thân phận thực sự của mình – không chỉ là một Tổng giám đốc tài giỏi, mà còn là Sao chủ của Thẩm Gia, một "Lão Đại" nắm giữ quyền lực tối thượng trong thế giới ngầm, với mạng lưới và sức ảnh hưởng vượt xa mọi giới hạn pháp luật. Anh đã biết về một số dấu hiệu bất thường trong quá khứ của Sở Thanh Trì, nhưng luôn tôn trọng không gian riêng tư của anh, và cũng vì sợ những hiểm nguy từ thế giới của mình có thể ảnh hưởng đến anh. Anh đã cố gắng bảo vệ Sở Thanh Trì một cách thầm lặng, nhưng kẻ thù đã quá tinh vi, quá hiểm độc.

Cùng với những mảnh ký ức vừa được khôi phục của Sở Thanh Trì và thông tin tình báo của Thẩm Hoắc Kỳ, hai người nhanh chóng ghép nối các manh mối. Kẻ đứng sau biến cố không ai khác chính là Hoàng Phủ Cung, một nhân vật máu mặt từ quá khứ của Sở Thanh Trì (có thể là đối thủ cũ trong giới thiết kế/kinh doanh, hoặc kẻ đã cố gắng lợi dụng năng lực diễn xuất/sinh sản đặc biệt của anh), kẻ đã tưởng rằng anh đã hoàn toàn bị xóa sổ. Hoàng Phủ Cung muốn kiểm soát hoặc tiêu diệt Sở Thanh Trì vĩnh viễn để che giấu những tội ác của hắn và không cho anh có cơ hội quay trở lại báo thù. Sự thật về khả năng mang thai của Sở Thanh Trì đã khiến anh trở thành một mục tiêu "độc nhất vô nhị", bị Hoàng Phủ Cung thèm muốn hoặc lợi dụng.

Ngọn lửa báo thù bùng lên trong ánh mắt Sở Thanh Trì. Anh không còn là cục cưng đơn thuần nữa, anh là "Trà Xanh" đầy mưu mẹo và mạnh mẽ. "Hoắc Kỳ," Sở Thanh Trì siết chặt tay chồng, giọng nói đã lấy lại vẻ kiên định, “Em sẽ không để kẻ đó yên. Hắn đã cướp đi ký ức của em, cướp đi 5 năm cuộc đời em, và dám đụng đến gia đình chúng ta!”

Thẩm Hoắc Kỳ gật đầu, ánh mắt lạnh lẽo đến cực điểm. "Tất cả sẽ phải trả giá. Anh sẽ cùng em đòi lại tất cả, gấp mười lần, gấp trăm lần." Lời thề báo thù được lập nên giữa hai người đàn ông, gắn kết họ lại một cách sâu sắc hơn bao giờ hết.

Ngay lập tức, cuộc chiến chính thức bắt đầu. Sở Thanh Trì không còn nằm yên trên giường bệnh. Anh bắt đầu sử dụng các thân phận đã được khôi phục của mình. Anh liên lạc lại với một vài mối quan hệ cũ từ thời còn là người sáng lập Sở Thị, những người vẫn luôn tin tưởng và chờ đợi anh. Anh ngầm gửi đi những tín hiệu nhỏ trong giới thời trang, như một bóng ma của quá khứ đang trở lại. Thẩm Hoắc Kỳ thì không ngần ngại. Toàn bộ mạng lưới của Thẩm Gia được kích hoạt. Lực lượng tinh nhuệ được phái đi, các thông tin tình báo được thu thập, và những bước đi đầu tiên nhằm phong tỏa nguồn lực của Hoàng Phủ Cung đã được thực hiện. "Cục cưng trà xanh" đa tài và "Lão Đại" bá đạo, giờ đây là một thể thống nhất, một liên minh không thể bị đánh bại, sẵn sàng san bằng mọi thứ trên con đường trả thù .

 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play