Chương 1: Bình Yên Tan Vỡ Sau Năm Năm
Sáu giờ tối, ánh hoàng hôn dịu ngọt đổ xuống căn biệt thự trắng nằm giữa lòng khu dân cư cao cấp, phủ lên khung cảnh một vẻ ấm áp lạ thường. Trong phòng khách rộng lớn, tiếng cười giòn tan của cậu nhóc Thẩm Chi Hạ vang vọng, đan xen cùng tiếng dương cầm du dương từ đôi tay thon dài của Sở Thanh Trì. Cậu nhóc 5 tuổi đang say sưa lắng nghe ba nhỏ chơi nhạc, đôi mắt to tròn lấp lánh vẻ ngưỡng mộ. Sở Thanh Trì, người có thể mang thai và đã sinh ra Thẩm Chi Hạ, ngồi đó, mái tóc xanh mềm mại rủ xuống vầng trán thanh tú, gương mặt rạng rỡ với nụ cười dịu dàng. Anh là hiện thân của sự hoàn hảo trong mắt Thẩm Hoắc Kỳ – người đàn ông quyền lực đang dõi theo từ xa.
Thẩm Hoắc Kỳ, Tổng giám đốc của tập đoàn Thẩm Thị và cũng là Sao chủ của Thẩm Gia, thường ngày lạnh lùng và uy nghiêm, nhưng khi về đến nhà, anh lại trở thành một người chồng, người cha đầy sủng ái và ấm áp. Anh biết rõ Sở Thanh Trì là người song tính và trân trọng điều đó, coi Chi Hạ là món quà quý giá nhất mà tình yêu của họ đã mang lại. Cuộc sống của họ là hình mẫu của hạnh phúc viên mãn: một người chồng tài giỏi, một người vợ hiền thục chu toàn, và một cậu con trai đáng yêu. Đối với Thẩm Hoắc Kỳ, việc giữ gìn sự bình yên này là mục tiêu tối thượng. Anh có cả một đội ngũ bảo vệ tinh nhuệ và mạng lưới thông tin rộng khắp từ thế giới ngầm của mình, chỉ để đảm bảo không một mối nguy hiểm nào có thể chạm tới gia đình anh.
Tuy nhiên, dù cuộc sống hiện tại là một bản hòa ca hoàn hảo, đôi khi, Sở Thanh Trì vẫn bị ám ảnh bởi những mảnh ghép ký ức vụn vỡ. Trong giấc mơ, anh thấy mình đứng trên sàn diễn thời trang rực rỡ ánh đèn, đôi tay thoăn thoắt phác thảo những bộ cánh lộng lẫy, hay ánh đèn sân khấu chói chang trong tiếng vỗ tay như sấm dậy. Thậm chí, có lúc anh mơ thấy một quá trình sinh nở đau đớn nhưng tràn đầy hạnh phúc, rồi tỉnh giấc với một nỗi trống rỗng khó tả. Anh thường tự nhủ đó chỉ là những giấc mơ không đầu không cuối, cố gắng gạt bỏ chúng để tiếp tục tận hưởng cuộc sống hiện tại. Đôi lúc, khi nấu ăn, anh vô thức dùng một kỹ thuật chế biến cầu kỳ mà bản thân không nhớ đã học từ đâu; hay khi sắp xếp tủ quần áo cho Thẩm Chi Hạ, anh lại phối những món đồ một cách tinh tế đến bất ngờ, khiến Thẩm Hoắc Kỳ phải phì cười trêu chọc. Thẩm Hoắc Kỳ đôi lúc cũng nhận ra sự bất an nhỏ trong đôi mắt của Sở Thanh Trì sau những giấc mơ đó, nhưng anh luôn vỗ về, xoa dịu, không muốn đào sâu vào điều gì có thể làm xáo trộn cuộc sống bình yên của họ.
Kỷ niệm năm năm ngày cưới của họ đang đến gần, một cột mốc quan trọng mà cả gia đình đều mong chờ. Thẩm Hoắc Kỳ đã lên kế hoạch cho một chuyến đi bí mật đến hòn đảo tư nhân mà anh vừa mua, như một món quà bất ngờ dành tặng cho vợ và con trai. Niềm vui rộn ràng khắp ngôi nhà. Thế nhưng, trong khi chuẩn bị hành lý cho chuyến đi, một sự kiện tưởng chừng như vô hại đã xảy ra. Một chiếc hộp quà nhỏ, không rõ nguồn gốc, bất ngờ được đặt trước cửa biệt thự. Bên trong là một bức thư nặc danh, vỏn vẹn vài dòng chữ khó đọc, chỉ đủ để khiến Thẩm Hoắc Kỳ – với giác quan nhạy bén của "Lão Đại" – cảm nhận được một luồng khí lạnh lẽo, một lời cảnh báo ngầm. Anh thắt chặt an ninh, điều động thêm lực lượng bảo vệ, đặc biệt chú ý đến mọi cử động xung quanh Sở Thanh Trì, lo sợ kẻ thù có thể nhắm vào khả năng đặc biệt của vợ mình.
Bất chấp sự đề phòng của Thẩm Hoắc Kỳ, kẻ thù đã ra tay. Trong chuyến đi mua sắm cuối cùng để chuẩn bị cho chuyến đi, một cuộc tấn công bất ngờ và tàn nhẫn đã xảy ra ngay giữa trung tâm thương mại đông đúc. Tiếng la hét, tiếng đổ vỡ và mùi khói thuốc súng trộn lẫn vào nhau. Thẩm Hoắc Kỳ đã phản ứng cực nhanh, dùng thân mình che chắn cho Sở Thanh Trì và Thẩm Chi Hạ. Anh đã chiến đấu một cách điên cuồng, vận dụng sức mạnh của Thẩm Gia để bảo vệ gia đình mình. Nhưng kẻ thù quá đông và tinh vi, chúng đã chuẩn bị kỹ lưỡng cho cuộc phục kích này. Trong khoảnh khắc hỗn loạn đó, Sở Thanh Trì bị một chấn thương nghiêm trọng. Anh gục ngã trong vòng tay Thẩm Hoắc Kỳ, đôi mắt mờ dần. Sự phẫn nộ tột cùng dâng lên trong lòng Thẩm Hoắc Kỳ khi anh ôm chặt lấy vợ và con trai, nhìn thấy hạnh phúc 5 năm của mình bị phá nát trong khoảnh khắc. Cuộc đời anh, gia đình anh, vừa bị đẩy vào một biến cố chấn động.
Tại tớ lười nên viết ngắn lại mong mọi người thông cảm